Móc bướm cho bà xã dâm ngầm lồn ngon của mình

Trong đầu Thiên bỗng lóe lên một câu hỏi : ” Ta rốt cuộc đã xuyên tới đâu?”
Theo mô – típ chuyện xuyên không thì Main chính nhất định sẽ có được hệ thống, linh hồn một siêu cấp cường giả hoặc một món bảo vật nghịch thiên. Tiểu Hồng bé nhỏ ngồi trên vai Thiên, chỉ tay về hướng đông nói : Chúng ta tới đó đi!”
“Ok!”
Vừa vượt qua những lùm cây rậm rạp, Thiên vừa hỏi Tiểu Hồng về tất tần tật mọi thứ hắn có thể nghĩ ra trong đầu : ” Tiểu Hồng à, Ta thắc mắc tại sao Hầu Tộc lại bỏ đi khỏi Hoa Quả Sơn?”
Tiểu Hồng lắc đầu khẽ đáp : ” Ta cũng không rõ! Mấy ai được tận mắt thấy cảnh này.”
Bỗng Tiểu Hồng chui nhanh vào ngực áo Thiên rồi hốt hoảng nói : ” Có ai đó đang tới!”
Thiên ngay lập tức quan sát tứ phía, hạ thấp người xuống thận trọng khi thấy một nữ nhân thân mặc chiến giáp kiểu cổ trang, đang di chuyển tới gần mép nước thì gục xuống, thanh kiếm trên tay vẫn còn sót lại vết máu. Chương 1: Xuyên Không
Thiên là một thanh niên gương mẫu, ở cái tuổi 18 chưa hề có một mối tình vắt vai nào. Hay là….!”
Thiên trợn mắt, ý nghĩ điên dồ trong đầu là hắn bị liệt dương. Tổng thể chưa lớn bằng nắm tay của Thiên. Vậy rốt cuộc ngươi là cái gì?”
“Ta chỉ là một sinh linh như bao sinh linh khác trong Tam Giới, chỉ biết hơi nhiều một chút nên bị người ta vây bắt. Nhưng chạy trong rừng rậm chỉ khiến hắn mất sức khi liên tục phải đổi hướng và né những chướng ngại ví dụ như một bụi gai. Tiểu Hồng khẳng định : ” Tới Thủy Liêm Động đi, trong đó có một loại quả giúp ngươi khắc phục tình trạng hiện tại.”
Thiên không trần trừ, đi theo sự chỉ đường của Tiểu Hồng một cách vội vã và hấp tấp. Thấy tội nghiệp Thiên rút ví đem 5 ngàn bỏ vào chiếc nón rách của bà và tội nghiệp nói : ” Cháu chỉ có từng này…xin lỗi bà.”
Bà lão già nua ốm yếu, đôi mắt đượm buồn nhìn Thiên mỉm cười nói : ” Cháu trai! “À không phải! Rồi tới một ngày đẹp trời không mưa, nắng không gắt, Thiên đang trên đường đi học về thì bắt gặp một bà lão ăn xin bên đường. Cơ thể hắn mệt mỏi rã rời, Thiên mở to hai mắt miệng lắp bắp : ” Mình…chưa chết.”
“Thực ra ngươi chết rồi!” Một giọng nói trong veo như con nít vang lên bên tai Thiên. Cuối cùng hắn tới một thác nước hùng vĩ, lượng nước khổng lồ từ trên cao đổ xuống tung bọt cùng hơi nước trắng xóa. “Ừ! Tiểu Hồng bé nhỏ ngồi trên vai Thiên, chỉ tay về hướng đông nói : Chúng ta tới đó đi!”
“Ok!”
Vừa vượt qua những lùm cây rậm rạp, Thiên vừa hỏi Tiểu Hồng về tất tần tật mọi thứ hắn có thể nghĩ ra trong đầu : ” Tiểu Hồng à, Ta thắc mắc tại sao Hầu Tộc lại bỏ đi khỏi Hoa Quả Sơn?”
Tiểu Hồng lắc đầu khẽ đáp : ” Ta cũng không rõ!